Trang

Kinh ngạc lớp học khám phá bộ não ở Hà Nội

Dù cố gắng kiểu gì, xoay ngang, vặn ngửa, học viên khỏe mạnh này cũng không đứng lên nổi.

Quá trình trao đổi, giải mã hiện tượng mà chúng ta vẫn gọi là vong nhập, ma nhập với Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân, tôi nhận thấy rằng, hầu hết đó chỉ là hiện tượng ám thị.

Khi học viên này tự ám thị cánh tay cứng như thép, thì không ai có thể kéo xuống được
Khi học viên này tự ám thị cánh tay cứng như thép, thì không ai có thể kéo xuống được .
Ám thị có 2 loại, gồm ám thị truyền từ ngoài vào não, và ám tự ám thị do người đó tự nghĩ ra, tự huyễn hoặc. Hai chữ ám thị quả thực là cánh cổng mở ra bộ não bao la, huyền diệu của con người. Hai chữ đó cũng là những bí mật đầu tiên để đi vào thế giới thôi miên rộng lớn.

Để thực sự hiểu ám thị và bộ não con người, tôi đã đăng ký tham gia mấy buổi giảng dạy của Thạc sĩ thôi miên y khoa Nguyễn Mạnh Quân, tại Nhà văn hóa Phường Yên Phụ (Tây Hồ, Hà Nội).

Mới 8 giờ sáng, căn phòng tầng 2 đã có cả trăm học viên, trẻ có, già có, nam nữ đủ cả, ngồi trật tự chờ đợi chuyên gia Nguyễn Mạnh Quân.

Dáng người nhỏ nhắn, nhanh nhẹn, khuôn mặt tươi vui, anh cúi chào mọi người. Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân mời một học viên nữ trong lớp ngồi trên chiếc ghế, trước mặt các học viên.

Anh bảo cô gái nhắm mắt lại. Căn phòng yên ắng, nghe rõ tiếng thở của mọi người. Giọng nói anh Quân vang lên đều đặn, đưa thiếu nữ vào trạng thái thôi miên.

Truyền ám thị xong, anh Quân bảo: "Bây giờ bàn tay phải của em sẽ dính chặt vào đùi". Anh bảo cô gái mở mắt ra. Tay trái cô giơ lên vuốt tóc, nhưng cố gắng thế nào cũng không nhấc nổi tay phải.

Anh tiếp tục đưa cô gái vào trạng thái thôi miên và truyền ám thị rằng "em không nhớ tên của mình". Đưa cô gái ra khỏi trạng thái thôi miên, Thạc sĩ Quân hỏi đi hỏi lại, nhưng cô gái đăm chiêu kiểu gì cũng không nhớ nổi tên mình. Trong khi đó, tên anh em, bạn bè, bố mẹ, thì cô gái này kể vanh vách.

Sau khi truyền ám thị,cô gái này cũng không thể nhớ được tên mình nữa
Sau khi truyền ám thị,cô gái này cũng không thể nhớ được tên mình nữa .
Khi Thạc sĩ Quân hóa thành thầy bùa đầy uy lực, với
Khi Thạc sĩ Quân hóa thành thầy bùa đầy uy lực, với "lá bùa" dán vào ngực học viên... .
..thì học viên này không thể đứng lên được.
..thì học viên này không thể đứng lên được. .
Chỉ đến khi Thạc sĩ Quân trả lại cái tên Dung cho cô gái xinh đẹp này, thì cô mới chợt nhớ ra tên mình.

Điều kỳ cục như thể chỉ có trong xiếc ảo thuật, ấy là Thạc sĩ Quân làm biến mất con số 4 trong đầu cô học viên tên Dung. Khi anh đi vào tiềm thức của cô gái, gỡ bỏ con số 4, đến khi tỉnh lại, cô đếm bàn tay mình (1,2,3,5,6), thấy có tới 6 ngón. Đếm đi đếm lại, cũng không thấy con số 5 đâu cả. Chỉ đến khi anh đưa con số 4 vào đầu, cô mới đếm được bình thường.

Để tiếp tục khẳng định sự kỳ diệu của ám thị, Thạc sĩ Quân gọi một học viên nam. Bằng những lời nói lúc trầm, lúc bổng, âm thanh huyền bí, anh này rơi vào trạng thái thôi miên, ngồi bất động trên ghế.

Thạc sĩ Quân hóa thân thành một thầy bùa đầy uy lực. Anh viết vài chữ loằng ngoằng lên một tờ giấy màu vàng và nói với học viên rằng, đó chính là một lá bùa. Anh đặt "lá bùa" lên ngực học viên và khẳng định rằng "lá bùa" này có sức mạnh ghê gớm, khiến anh không thể đứng lên được.

Quả nhiên, khi Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân đưa học viên này ra khỏi trạng thái thôi miên, yêu cầu anh dứng dậy, thì điều kỳ lạ xảy ra, mông anh này như dính chặt vào ghế. Dù cố gắng kiểu gì, xoay ngang, vặn ngửa, học viên khỏe mạnh này cũng không đứng lên nổi. Tuy nhiên, sau khi gỡ ám thị khỏi não bộ, học viên này đã đứng lên một cách bình thường.

Thạc sĩ Quân bảo rằng, chỉ một chút kỹ năng rất nhỏ, ai cũng có thể trở thành một ông thầy pháp, thầy bùa đầy quyền năng để đi bịp những người nhẹ dạ, cả tin. Đó chính là phương pháp thôi miên cổ điển, sử dụng những thủ thuật và lợi dụng đức tin của con người. Qua đây, anh cũng khuyên mọi người tuyệt đối không tin mấy ông thầy bùa, thầy pháp.

Không cần đến mức đưa học viên vào trạng thái thôi miên sâu, cũng có thể kiểm nghiệm sức mạnh vô song của bộ não. Thạc sĩ Quân gọi một học viên lên thử. Theo hướng dẫn của anh Quân, anh này hét lên 3 lần: "Tôi là kẻ yếu đuối".

Hét xong, anh này giơ tay ngang vai, Thạc sĩ Quân chỉ ấn nhẹ, đã rơi thõng xuống. Thế nhưng, khi anh này tập trung tư tưởng, nghĩ cánh tay mình là thanh sắt, không gì khuất phục được, thì lần lượt từng người khỏe nhất, cũng không thể kéo xuống được. Thậm chí, 2 người đu lên cánh tay của anh ta, cũng không rơi xuống.

Các học viên nữ cũng giơ tay lên và truyền ám thị cánh tay là thanh thép và các học viên nam dùng đủ mọi cách vẫn không bẻ gập được tay họ.

Còn vô vàn những thí nghiệm, mà mỗi lần thực hiện, cả trăm con người cứ mắt chữ A, miệng chữ O, không hiểu vì sao, chỉ bằng những lời nói, mà thay đổi toàn diện một con người như vậy. Người thông minh có thể mất trí nhớ, người khỏe như lực sĩ cũng có thể mất sạch sức lực. Nhưng với những ám thị tích cực, thì một người yếu đuối bỗng thành lực sĩ.

Lúc này, tôi mới thực sự hiểu, vì sao cô gái dân quân Ngô Thị Tuyển có thể vác hòm đạn nặng gần tạ, gấp đôi trọng lượng cơ thể, chạy băng băng dưới làn đạn quân thù.

Và cũng đến lúc đó, tôi và những học viên của lớp học đặc biệt này, mới bắt đầu hiểu được sức mạnh khủng khiếp của bộ não con người.

Và lúc này, mọi người cũng mới hiểu, từ trước đến nay, chúng ta ứng xử chưa đúng với bộ não dễ tổn thương.

Và tôi càng tin vào điều mà Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân khẳng định, đó là nếu đi "áp vong", "nhập hồn" không đúng cách, thì tức là bộ não đã tổn thương, đã thành người có vấn đề về thần kinh.

Ví như cô gái học viên được anh Quân thử nghiệm, nếu không gỡ ám thị ra khỏi bộ não, thì cô sẽ không biết có số 5 tồn tại trên đời, cũng không thể nhớ được tên mình là gì.

Tất nhiên, những người bị truyền ám thị là vong, ma, là quỷ, là rắn thần vào não, và ám thị đó không được gỡ ra kịp thời, bộ não dễ tổn thương nhưng đầy uy lực ấy, cũng sẽ biến người đó thành ma, quỷ, thành kẻ thần kinh.

Bất kỳ ai cũng đều rơi vào trạng thái gọi là thôi miên hàng ngày, nhưng chúng ta không hiểu. Trạng thái đang dần chìm vào giấc ngủ chính là trạng thái thôi miên.

Khi một người đang trong trại thái nửa tỉnh, nửa mơ, nếu phải tiếp nhận những thông tin xấu (ám thị xấu) một cách đột ngột, sẽ rất nguy hiểm. Đặc biệt, những đứa trẻ trí não chưa phát triển hoàn toàn, nếu đang nửa tỉnh nửa mê mà mắng chửi, oán trách đột ngột, đứa trẻ đó có thể lệch lạc về trí tuệ, trở lên tự kỷ hoặc trầm cảm.

Hàng ngàn người đi
Hàng ngàn người đi "áp vong", không biết rằng đã tự làm tổn thương bộ não của mình .

Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân đã từng phải điều trị một ca bệnh đặc biệt, mà kể ra, khó ai có thể tin được.

Đó là một cô gái con nhà khá giả, có trình độ đại học, khá thông minh. Thế nhưng, một hôm, cô gái 28 tuổi này bỗng mất sạch trí nhớ. Cô không nhớ mình là ai, đến từ đâu, cũng không nhận ra bố mẹ, anh em, bạn bè nữa.

Gia đình đưa đi chữa trị nhiều nơi, nhiều cách, xong không có hiệu quả. Gia đình buộc phải đưa cô vào Bệnh viện Tâm thần ở Biên Hòa (Đồng Nai) điều trị.

Khi đưa cô gái này vào trạng thái thôi miên, Thạc sĩ Quân mới phát hiện ra rằng, cô bị xóa trí nhớ một cách rất khó tin.

Bị người yêu bỏ, cô gái rơi vào trạng thái đau khổ cùng cực. Cô lang thang đi nhiều nơi và cuối cùng ngồi lại ở một công viên.

Cô ngồi trên ghế đá và đau khổ nghĩ lại mọi chuyện. Do mệt mỏi, nên cô rơi vào trạng thái mơ màng. Đúng lúc đó, có người đến gần và nói: "Cô gái này bị mất trí rồi".

Bộ não nhạy cảm trong trạng thái thôi miên của cô gái đã ngay lập tức tiếp nhận ám thị đó và trí nhớ của cô vô tình bị xóa sạch. Sự tác động của ám thị nhiều khi rất đơn giản, nhưng lại vô cùng khó chữa trị, nếu không tìm được nguyên nhân.

Đó là một trong số hàng trăm ví dụ, mà Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân có thể kể ra, trong quá trình điều trị bệnh nhân của mình.

Thật vô cùng nguy hiểm, nếu ta không thực sự hiểu cặn kẽ bộ não của mình.

Theo Phạm Ngọc Dương
VTC News

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét