Trang

Thanh Hóa: Hai trẻ tử vong vì bệnh tay chân miệng

Tuổi Trẻ Online:
Thứ Năm, 14/07/2011, 12:48 (GMT+7)

TTO - Sáng 14-7, nguồn tin từ Bệnh viện Nhi Thanh Hóa- cho biết hai trẻ là Hà Tiến Đức (12 tháng tuổi) và Hà Văn Xuân Trà (26 tháng tuổi) đều trú tại xã Triệu Thành, huyện Triệu Sơn (Thanh Hóa) đã tử vong tại bệnh viện này vì bệnh tay chân miệng.

>> Đóng cửa trường do bệnh tay chân miệng

Bác sĩ Hà Hoàng Minh - trưởng Khoa cấp cứu - hồi sức của Bệnh viện Nhi Thanh Hóa cho biết, cả hai bệnh nhi trên đều nhập viện vào sáng 12-7 trong tình trạng sốt cao, nổi nốt nhiều ở chân, tay. Sau khi tiếp nhận, các bác sĩ của bệnh viện đã điều trị theo đúng phác đồ của ngành y tế. Đến tối 12-7, cháu Trà có biểu hiện co giật, suy hô hấp. Các bác sĩ đã hỗ trợ hô hấp, truyền dịch, hạ sốt, an thần. Khi sức khỏe tiếp tục có diễn biến xấu, cháu Trà đã được cấp cứu tích cực.

Tuy nhiên, do bệnh nặng, diễn biến phức tạp, cháu Trà đã tử vong sáng 13-7. Còn cháu Đức cũng có những triệu chứng, diễn biến bệnh tương tự cháu Trà, nên cũng đã tử vong lúc 7g sáng 14-7.

Nguyên nhân tử vong của hai cháu có thể là do bị nhiễm loại vi rút EV71, gây biến chứng nặng. Đây là loại vi rút gây bệnh tay chân miệng hiếm gặp.

Được biết, từ đầu năm 2011 đến nay, Bệnh viện Nhi Thanh Hóa đã tiếp nhận, điều trị hơn 100 cháu mắc bệnh tay chân miệng. Các bệnh nhi đều được điều trị khỏi bệnh.

Đến nay, hai cháu Đức và Trà là hai ca tử vong đầu tiên do mắc bệnh tay chân miệng tại tỉnh Thanh Hóa.

HÀ ĐỒNG


vietnamnet.vn:
Giải đáp khoa học tuần này sẽ giới thiệu đến bạn đọc những thông tin cơ bản nhất về căn bệnh tay chân miệng, một căn bệnh rất nguy hiểm ở trẻ em.

Bạn ngocchung1999@gmail.com hỏi:

Hôm trước em xem truyền hình thấy nói về bệnh tay chân miệng ở trẻ em. Em muốn hỏi, bệnh tay chân miệng là gì? Nguy hiểm thế nào?

Trả lời:

Bệnh tay chân miệng là bệnh do siêu vi trùng gây ra. Sở dĩ gọi nôm na là bệnh tay chân miệng (TCM) vì có biểu hiện chính là các mụn nước nổi ở vùng tay, chân và miệng.

Bệnh này gần đây phát hiện thêm tác nhân gây bệnh Enterovirus 71 (EV71), tác nhân này nguy hiểm có thể biến chứng não và tim gây tử vong cao và rất nhanh.

Tay chân miệng thường gặp ử trẻ em dưới 5 tuổi.

Chỉ riêng ngày 23/5/2011 tại 2 bệnh viện Nhi đồng 1, 2 Thành phố Hồ Chí Minh đã có 104 trường hợp TCM nhập viện. Trong năm 2010, toàn Thành phố Hồ Chí Minh chỉ có một ca tử vong thì chưa đầy 5 tháng trong năm 2011 số ca tử vong đã lên tới 11 trường hợp.
Nguyên nhân khách quan là do biến chủng của EV71 có độc lực cao hơn đã xuất hiện ở VN. Siêu vi trùng có trong nước bọt, phân, bóng nước của trẻ bị bệnh. Chúng có thể bám vào bàn tay, sàn nhà, thức ăn, đồ chơi, dụng cụ ăn uống. Trẻ mắc bệnh TCM có thể nuốt phải thức ăn, khi ngậm đồ chơi chứa siêu vi trùng gây bệnh.

Bệnh thường gặp ở trẻ dưới 5 tuổi và rất dễ lây, lây nhanh qua đường tiêu hóa ở trẻ cùng nhà, cùng nhà trẻ.

Biểu hiện: Các nụm nước có kích thước 1 - 10 mm màu xám, hình bầu dục, ở mông, cổ, gối, lòng bàn tay, lòng bàn chân và ở miệng, thường không đau, sau tự xẹp đi, từ 5 – 7 ngày đa số tự khỏi. Song nếu do tác nhân EV71 một số ca có biến chứng rất nguy hiểm và viêm não, viêm cơ tim…

Biến chứng não: không hôn mê sâu, khó nhận biết triệu chứng, khó ngủ, quấy khóc liên tục, giật mình lúc thức hay lúc thiu thiu ngủ. Ngoài ra, trẻ còn có biểu hiện hốt hoảng, nói lảm nhảm, chới với, run chi, co giật,…

TCM đang có dấu hiệu bất thường, gần đây có giử 5 mẫu từ các ca tử vong ở Bệnh viện Nhi Đồng 1 sang Đài Loan xét nghiệm, 2 trong số 5 mẫu bệnh phẩm là EV71 thuộc nhóm B2. Bác sĩ Trương Hữu Khanh, trưởng khoa Nhiễm - Thần kinh Bệnh viện Nhi Đồng 1 cho biết, B2 là phân nhóm đầu tiên xuất hiện ở Việt Nam.

Theo thống kê, 70% trẻ mắc bệnh TCM hiện không đi học; số trẻ đi học thì bệnh cũng khởi phát từ nhà. Việc khử khuẩn tại môi trường gia đình còn kém. Một số ca bị biến chứng thần kinh, co giật liên tục, bố mẹ đưa đến bệnh viện thường nghĩ là con bị chứng động kinh.

Theo bác sĩ Khanh thì bệnh TCM lây trực tiếp từ người sang người.Nếu phòng ngừa tốt không những tránh được bệnh TCM mà còn tránh được nhiều bệnh khác. Bệnh không khó phòng ngừa, chỉ cần vệ sinh tốt môi trường sinh hoạt, vệ sinh ăn uống thì có thể không mắc bệnh.

Ngành y tế đang tìm kiếm chất khử khuẩn mới không độc hại, dễ sử dụng tiện cho người dân.

Nguyễn An


giadinh.net.vn:
Thứ ba, 24/05/2011, 07:21(GMT+7)

Phòng bệnh tay chân miệng cho con

Khi trẻ mắc phải bệnh chứng này, đừng xem thường khi thấy trẻ ngủ không yên, giật mình, khóc quấy.

Tay chân miệng là một bệnh rất phổ biến, thường là nhẹ, gặp nhiều ở trẻ nhỏ do nhiễm virus, đặc trưng bởi sốt và phát ban thường thấy trên lòng bàn tay, lòng bàn chân và bên trong miệng. Nó khác với chứng lở mồm long móng ở gia súc, cừu và heo.
Nguyên nhân: Virus, trẻ em và mùa hè

Bệnh lây lan trực tiếp từ người sang người, qua dịch tiết mũi họng, nước bọt, các mụn nước, hoặc phân của người bệnh. Nguyên nhân hàng đầu là do coxsackievirus A16, một loại virus thuộc họ enterovirus. Cũng có thể do các loại enterviruses khác gây ra nhưng ít gặp hơn. Đặc biệt enterovirus 71 ít gặp hơn nhưng có nhiều nguy cơ gây biến chứng nặng hơn, như viêm màng não, viêm cơ tim… dẫn đến tử vong.

Tuổi tác là yếu tố nguy cơ quan trọng nhất. Bệnh có thể gặp ở thanh thiếu niên và người lớn, nhưng thường xảy ra nhất ở trẻ em dưới 10 tuổi, nhất tại các cơ sở chăm sóc trẻ em, khi trẻ thường xuyên tiếp xúc nhau, và đặc biệt trẻ càng nhỏ thì càng có thói quen đưa tay vào miệng. Khi mắc bệnh, tuần đầu tiên là thời gian mà bé “nhiệt tình” lây bệnh nhất. Tuy nhiên, chúng ta đừng chủ quan khi bé hết các dấu hiệu bệnh, bởi vì virus còn tồn tại trong cơ thể thêm một tuần nữa và tiếp tục lây qua người khác.

Bệnh thường xảy ra theo mùa nóng ấm. Ở vùng ôn đới, bệnh phổ biến ở mùa hè và đầu thu. Còn ở các nước khí hậu nhiệt đới, hầu như bệnh xuất hiện quanh năm, nhưng mùa hè vẫn có tần suất cao nhất.
Rất dễ nhận biết

Bệnh thường phát triển sau 3 – 7 ngày sau khi tiếp xúc với virus gây bệnh. Đầu tiên bé bị sốt, một hoặc hai ngày sau, bắt đầu có các dấu hiệu lở loét đau đớn ở trong miệng hay cổ họng, phát ban ở tay, chân… Trẻ có thể có tất cả hoặc chỉ vài dấu hiệu sau:

Sốt: Thường bé chỉ sốt nhẹ và cảm giác khó chịu - mệt mỏi.

Đau họng: Xuất hiện những vết loét, bóng nước, đỏ, đau trên lưỡi, nướu và bên trong má.

Nổi mụn nước: Các đốm đỏ nhỏ (2 mm- 3 mm) sẽ nhanh chóng phát triển thành mụn nước nhỏ ở lòng bàn tay – bàn chân và khoang miệng, đôi khi xuất hiện ở vùng mông – sinh dục. Các mụn nước thường xuất hiện 1-2 ngày sau khi sốt và có thể kéo dài 2-7 ngày.

Ăn uống kém: Tổn thương răng miệng thường kết hợp với đau họng và mất cảm giác ngon miệng, làm cho trẻ nhỏ không chịu ăn uống.

Bệnh thường tự khỏi, nhưng cũng có thể vô cùng nghiêm trọng

Bệnh tay – chân – miệng thường nhẹ, phục hồi hoàn toàn trong 5 đến 7 ngày, không có điều trị cụ thể, chủ yếu là giúp bé cảm thấy dễ chịu hơn. Chúng ta có thể sử dụng các thuốc tê, thuốc paracetamol để làm giảm đau do loét miệng, hạ sốt. Thuốc kháng sinh thường không cần thiết. Cần giữ vệ sinh sạch sẽ ở khu vực nổi bóng nước, rửa sạch bằng xà phòng và nước ấm, rồi lau khô. Có thể thoa một chút thuốc mỡ kháng sinh để phòng ngừa nhiễm trùng.

Nên ăn uống thế nào?

Cần cho bé uống nhiều nước, nhất là khi còn sốt.

Không nên cho bé uống các loại nước ép và soda bởi vì hàm lượng axit cao, sẽ gây ra đau rát ở vết loét. Tránh thức ăn mặn hoặc cay.

Cho bé dùng các thực phẩm lạnh như sữa lạnh, kem sẽ giúp bé bớt đau khi nuốt. Chọn thức ăn mềm, không cần phải nhai nhiều.

Súc miệng bằng nước ấm pha muối: hòa ½ muỗng cà phê muối với 1 ly nước ấm (240ml).

Khi nào cần đến bác sĩ?

Một số ít trường hợp, bệnh có thể diễn tiến xấu đi, gây các biến chứng nguy hiểm. Biến chứng thường gặp nhất là mất nước do bé sốt, bỏ ăn uống vì nuốt đau. Biến chứng hiếm gặp hơn nhưng rất nghiêm trọng, có thể gây tử vong là viêm màng não và viêm não do virus.

Hãy đưa bé đến bệnh viện gấp nhé, nếu có một trong các dấu hiện sau:

Sốt cao, thậm chí gây co giật.

Bé không chịu uống nước.

Các dấu hiệu mất nước xảy ra: Da khô và mắt trũng, giảm cân, trẻ khó chịu hoặc thờ ơ, lượng nước tiểu giảm hoặc không có nước tiểu.

Giữ sức khỏe cho bé thật tốt!

- Luôn rửa tay cẩn thận: Hãy rửa tay thường xuyên, đặc biệt sau khi sử dụng nhà vệ sinh hoặc thay tã, trước khi chuẩn bị thực phẩm và ăn uống. Khi không có sẵn xà phòng và nước, có thể dùng khăn lau tay hoặc gel có tẩm cồn diệt khuẩn.

- Dạy bé thói quen giữ vệ sinh. Giải thích cho bé hiểu lý do tại sao không nên cho ngón tay, bàn tay của bé hoặc của người khác vào miệng.

- Cách ly người đang truyền nhiễm. Cho trẻ nghỉ học trong thời gian bị bệnh. Thời gian cách ly tối thiếu là cho đến khi các mụn nước đã khô hẳn, thường là 1 tuần.
Những nhận định sai lầm
- Bệnh tay chân miệng không chỉ xảy ra với trẻ em từ 5 tuổi trở xuống, cả người lớn cũng có thể là nạn nhân của bệnh chứng này. Nhưng ở người lớn và trẻ lớn hơn 5 tuổi, biểu hiện của bệnh chứng thường nhẹ hoặc không có triệu chứng rõ ràng để nhận biết. Bệnh thường lây lan qua các môi trường: nhà trẻ, gia đình, tiếp xúc với trẻ bệnh hay người lớn mắc bệnh mà không biểu hiện triệu chứng rõ ràng.

- Bệnh tay chân miệng có thể xảy ra vào bất cứ thời điểm nào trong năm chứ không chỉ vào những khoảng thời gian chuyển mùa. Khi nhiễm bệnh, trẻ cũng không bắt buộc phải có những biểu hiện như loét miệng hay nổi sần, mụn nước ở tay hay chân. Có những trường hợp trẻ bị nhiễm chỉ nổi sần ngoài da và các bậc cha mẹ rất dễ nhầm lẫn khi nghĩ rằng con em mình chỉ bị những bệnh nhiễm ngoài da thông thường.

- Khi trẻ mắc phải bệnh chứng này, đừng xem thường khi thấy trẻ ngủ không yên, giật mình, khóc quấy. Trong trường hợp này, khi thấy trẻ ngủ li bì, mê mệt, cho dù không mê man các bậc cha mẹ phải nhanh chóng đưa con em mình đến bệnh viện để được điều trị bởi có thể là bệnh đã biến chứng sang viêm màng não. Đây là lúc bệnh đã trở nặng và có khả năng gây nguy hiểm cao.

- Không nên bôi, xức các loại thuốc lên các mụn nước hay vết lở của trẻ. Bởi khi các vết lở hay mụn nước ngoài da khô đi nhờ thuốc bôi, các bác sĩ sẽ khó chẩn đoán chính xác bệnh trạng của các em bé hơn.

- Dù trẻ chỉ bị nhẹ và vẫn khỏe mạnh như thường, các bậc cha mẹ cũng không nên cho con mình tiếp tục đi học để tránh lây bệnh cho các trẻ khác khi tiếp xúc với con em của mình. Phải cho trẻ ở nhà để theo dõi và phát hiện kịp thời khi biến chứng xảy ra.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét