Cuộc đời này, hãy quên những thứ nên quên, buông bỏ chính là mạnh mẽ
Bước qua nhiều thăng trầm của cuộc sống, bạn sẽ nhận ra quên lãng là thực hành quan trọng nhất trong cuộc đời.
Vào thời Đông Hán, người đàn ông nọ tên Mạnh Mẫn vì đang vội nên đã vô tình làm vỡ chiếc vò đất vừa mua. Thấy anh bỏ đi mà không ngoảnh lại, người đi đường không khỏi thắc mắc, tiếc thay cho anh:
"Cái vò bị vỡ mà anh thậm chí không quay lại nhìn sao?"
Anh đáp lời: "Vì nó đã vỡ rồi, tôi tiếc nuối thì có ích gì?"
Cuộc sống là như vậy, chín trên mười lần sẽ là chuyện không như ý chúng ta, không có cuộc đời nào là luôn thuận buồm xuôi gió. Mọi thứ đều như một khoảnh khắc thoáng qua, năm tháng dài ngắn, đối mặt với đủ loại bất mãn cuộc đời, đừng dễ rơi vào tâm lý trách móc.
Người có kiến thức có thể chưa khôn ngoan, nhưng người có trí tuệ chắc chắn sẽ có một cuộc sống thoải mái và hạnh phúc. Sự khôn ngoan lớn trong cuộc sống này là không quan tâm quá nhiều đến được và mất, không chìm đắm trong những thất bại tạm thời, học cách buông bỏ và bước tiếp, ổn định bản thân.
Cuộc sống vốn là một quá trình được và mất không ngừng. Trong hành trình cuộc đời, chúng ta sẽ gặp đủ loại người. Có người sẽ đồng hành cùng ta suốt cuộc đời, có người sẽ đi chung với ta một quãng, cũng có người chỉ lướt qua đời ta.
Những người quá coi trọng cảm xúc rất dễ rơi vào trạng thái buồn bã. Bạn không biết khi nào mình sẽ phải trải qua sự chia ly tình cảm hay bị tổn thương bởi những kẻ tàn nhẫn kia và điều này khiến bạn vô cùng đau đớn ngày này qua ngày khác.
Lúc này, việc tạm biệt những người, những thứ không thuộc về mình; tạm biệt những trải nghiệm khó chịu có thể giải phóng cho bạn thời gian và không gian để gặp một số phận phù hợp hơn với mình.
Hãy là một người "hay quên" và hãy là một người bao dung.
Cái cũ không đi thì cái mới không thể đến. Càng bận tâm quá nhiều, bạn sẽ càng bị tra tấn. Tha thứ cho người khác thực chất là buông bỏ để trở về với chính mình. Quên đi nỗi buồn và nỗi buồn sẽ biến mất như bạn mong muốn.
Đôi khi, nguyên nhân khiến chúng ta không vui không hẳn do cuộc sống của chúng ta tồi tệ mà là do trí nhớ của chúng ta quá tốt. Càng lưu giữ nhiều ký ức, bạn sẽ càng giống như rơi vào vòng xoáy, càng vùng vẫy càng yếu đuối, càng dễ bị lún sâu và rồi kiệt sức.
Có một "hiệu ứng gấu trắng" nổi tiếng trong tâm lý học, nghĩa là bạn càng cố tình quên thì sẽ càng khó quên. Vì vậy, cách để bạn thực sự quên một điều gì đó là để nó diễn ra tự nhiên. Đừng quá chủ ý, đừng quá quan tâm. Hãy tập trung vào hiện tại và lấp đầy cuộc sống của bạn bằng những điều hạnh phúc.
Đói thì ăn, buồn ngủ ngủ. Không ép buộc, không xích mích nội bộ. Cắt bỏ những việc không thể làm và buông bỏ những người không có định mệnh trong cuộc đời bạn.
Những gì đã là quá khứ, hãy để nó trôi qua. Người sống khôn ngoan phải là người có đủ khả năng cầm và buông, biết đâu là lúc nên để mọi thứ qua đi.
Nhiều người vẫn nói rằng, nếu bạn vô tâm, bạn sẽ sống không mệt mỏi khi sống. Sau khi trải qua một số điều đúng và sai, sau khi nhìn thấy một số thăng trầm của thế giới, bạn sẽ càng ngẫm thấy rằng, quên lãng là thực hành quan trọng nhất trong cuộc đời.
Chừng nào còn sống, chúng ta sẽ có những nỗi buồn, nỗi đau không thể chia sẻ cùng ai. Trong thế giới tình cảm không thể không nảy sinh một số mâu thuẫn, trong quá trình làm việc không thể nào mọi việc luôn diễn ra theo đúng kế hoạch.
Không khóc không có nghĩa là bạn mạnh mẽ, không nói ra không có nghĩa là bạn không cảm thấy đau đớn. Hãy bỏ đi những lời phàn nàn không ngừng, quên đi những mưu mô và đúng sai, coi thường mọi tin đồn.
Cuộc đời rất ngắn ngủi, hãy chỉ trân trọng những gì tốt cho mình. Trân trọng những gì mình đã có, đừng níu kéo những gì đã tuột khỏi tay; đừng làm tổn thương những gì mình đang có. Ngoảnh mặt đi thay vì luôn nhìn lại, quên đi những gì nên quên, buông bỏ những gì nên buông bỏ, bạn sẽ thấy cuộc sống không mệt mỏi đến thế!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét